Người Phiên Dịch - Chương 2: Ngậm ti
Trần Tư chưa kịp dứt lời đã bị Tần Thanh Dư hôn lên môi. Người đàn ông “rầm” một tiếng đóng cửa, mười ngón tay đan chặt với Trần Tư, trao cho cô một nụ hôn sâu.
Nụ hôn của anh nồng nhiệt và hoang dại, bá đạo chiếm đoạt từng hơi thở cuối cùng của cô. Hơi rượu nhè nhẹ hòa quyện với mùi bạc hà thoang thoảng, phả lên làn da trần, khiến cô run rẩy từng đợt.
Tần Thanh Dư mạnh mẽ mút lấy lưỡi của Trần Tư, ngón trỏ khẽ vuốt ve mu bàn tay cô, ôm chặt cô ngã xuống chiếc giường êm ái.
Cả hai bộ áo choàng tắm của họ đều bị kéo xộc xệch vì hành động này. Trần Tư bên trong vẫn mặc nội y, nhưng tất cả nhanh chóng bị anh lột sạch, hai bầu ngực tròn trịa rung lên theo từng nụ hôn của Tần Thanh Dư. Quầng vú màu hồng nhạt trên làn da trắng như sữa tạo nên một điểm nhấn màu sắc, đầu vú vốn dĩ phải nhô lên lại thụt xuống trông e lệ, ngượng ngùng. Cơ thể của Tần Thanh Dư cương cứng, ép sát vào đùi trong của cô, hiển hiện rõ ràng.
Trần Tư cuối cùng cũng rảnh được một tay, nhéo vào má Tần Thanh Dư, co một chân lên đẩy vào phần cương cứng của anh: “Em không nhớ là em nói ở lại đây nghĩa là phải làm chuyện đó với anh.”
“Vậy thì anh không làm, chỉ đơn giản là giúp em làm cho núm nhô ra thôi.” Anh nói một cách tự nhiên, giả vờ như ngây ngô, rồi đưa tay xoa bóp bầu ngực của Trần Tư. Cô dường như không ngờ rằng anh lại có thể thản nhiên vô sỉ như vậy, nhân lúc cô đờ người, anh lại đè cô xuống, đưa tay tháo tóc cô ra, từng nụ hôn nhỏ hạ xuống bên tai cô. Những nụ hôn của anh nóng bỏng, lan tỏa nhiệt độ khắp cơ thể. Lòng bàn tay của Tần Thanh Dư đặt lên ngực cô, chậm rãi xoa tròn, rồi từ dưới đẩy lên, làm bầu ngực mềm mại nhấp nhô.
“Ngày mai còn phải ký hợp đồng, hôm nay không được.” Trần Tư thật sự không thể chịu nổi hành động như một chú chó lớn của anh, đẩy anh ra, nhưng ngoài việc chạm vào cơ bắp ướt át của anh, cô chẳng thể làm được gì.
“Anh chỉ ôm một lát thôi.” Tần Thanh Dư nói, rồi vùi mặt vào ngực cô, bầu ngực căng tròn của Trần Tư tỏa ra hương thơm ngọt ngào giống như quả đào chín mọng, cùng loại sữa tắm của anh.
Nhìn đầu anh vùi vào ngực mình, Trần Tư không khỏi cảm thấy bất lực.
Đúng là quan hệ của họ là cấp trên và cấp dưới, nhưng sao lại phát triển thành thế này? Trần Tư nghĩ ngợi, lần đầu tiên cô làm việc cho Tần Thanh Dư là ba năm trước.
Người tiền bối dẫn cô vào nghề phiên dịch là phiên dịch viên cố định của công ty Tần Thanh Dư, nhưng lần đó có việc gấp, con của tiền bối mắc bệnh thủy đậu, dù sao cũng không thể bỏ mặc con mình, nên nhờ Trần Tư đi thay. Cô gặp người của Tập đoàn Tần Thị tại khách sạn vào buổi sáng, buổi chiều có cuộc đàm phán với công ty Đức. Dù biết công ty lớn không chỉ thuê một phiên dịch, nhưng Trần Tư vẫn cảm thấy áp lực.
Đây là lần đầu cô làm việc với một công ty lớn như vậy, nếu làm hỏng, con đường này chắc chắn sẽ trở nên gập ghềnh.
Trần Tư đã chuẩn bị kỹ càng, tim đập lo lắng, cuối cùng cũng được thông báo cùng trợ lý vào phòng họp.
Trong hoàn cảnh đó, cô lần đầu tiên gặp Tần Thanh Dư, anh ngồi ở vị trí chủ tọa phía trước bên trái, cả người tỏa ra khí chất mạnh mẽ khó tiếp cận. Bên trái anh là đội ngũ của Tập đoàn Tần Thị. Trần Tư đứng phía sau bên trái Tần Thanh Dư, giữa những vị khách nước ngoài.
Cuối buổi phiên dịch, thực ra công việc của Trần Tư không nhiều, trái lại, người đàn ông này trực tiếp bỏ qua phiên dịch, tự mình nói chuyện với đối tác. Cảm giác bị bỏ qua quả thật không dễ chịu, nhưng không thể phủ nhận, giọng của Tần Thanh Dư cho thấy anh thông thạo tiếng Đức chuẩn.
Lần đó Trần Tư chỉ làm trợ lý, việc cô ở lại Tập đoàn Tần thị là một câu chuyện khác.
“Em đang nghĩ gì thế?” Người đàn ông tay vẫn nắm lấy bầu ngực Trần Tư, hai ngón tay giữ đầu ngực lõm xuống cố gắng đẩy lên, rồi thè lưỡi liếm vòng quanh. Nơi đó vốn nhạy cảm, Trần Tư bị anh liếm đến mềm nhũn người, bất giác ôm lấy eo anh.
Anh nhạy cảm với động tác nhỏ đó, khẽ cắn nhẹ đầu ngực, như muốn gợi ý: “Em có muốn làm một hiệp không?”